Phương Hằng, Mr Đàm và câu chuyện từ thiện

Mấy bữa nay thấy nói nhiều vụ bà Phương Hằng vs Đàm Vĩnh Hưng. M k biết nhiều về showbiz lắm, nhưng vụ này về quản lý tiền nong, thành ra có tý phát biểu.

Trước hết, vụ trên om sòm vì nhà nhà giờ online để giãn cách cả, có vụ gì showbiz là lan truyền rất nhanh. Đằng này lại là một doanh nhân trước giờ kín tiếng, thách thức cả giới showbiz, hạ vua hài kịch xong tính hạ tiếp “ông hoàng” nhạc Việt, và động chạm không thiếu tên tuổi nào. Nó giống Từ Hiểu Đông thách thức toàn bộ nền võ thuật truyền thống Trung Hoa.

Còn nội dung vụ om sòm liên quan chủ yếu đến việc quản lý tiền bạc lỏng lẻo của giới nghệ sỹ khi làm từ thiện. Cái này có thể là do vài nguyên nhân. Một là nghệ sỹ trc nay không giỏi quản lý tiền bạc, tài chính, số má. Hai là họ quen vs việc hét ra tiền, thấy số tiền quyên góp không quá nhiều nên k để ý. Ba là nghĩ làm từ thiện đơn giản, cầm hộ người này đưa cho người khác, đưa cho ai người gửi chẳng thèm quan tâm thì nghệ sỹ sát sao làm gì, kiểu vậy. Cứ nghĩ như người ta công đức vào chùa, ai sao kê bao giờ.

Nhưng làm từ thiện thực ra rất khó. Bill Gates phải nghỉ hẳn việc ở Microsoft để có thể chuyên tâm vào các hoạt động thiện nguyện, mặc dù tiền là tiền của ông ấy, muốn làm gì, cho ai không cần báo cáo. Nhưng tổ chức thiện nguyện có rất nhiều việc phải làm. Những người làm công ăn lương trong đó phải được trả lương, phải đc giám sát. Dòng tiền bỏ ra phải được quy đổi thành những dự án thiết thực, mang ý nghĩa lâu dài, kiểu thuốc men hay các công nghệ hỗ trợ đời sống ở những nơi khó khăn… Nó không phải là tổ chức shipper cầm tiền từ một bên rồi rải đều xuống một bên khác…

Nghệ sỹ khi làm từ thiện sẽ phải bỏ tiền túi trả chi phí đi lại, chi phí thuê người mang vác đồ đạc, công sức của bản thân…, không được dùng tiền quyên góp chi sai mục đích. Đổi lại, họ sẽ lên truyền thông nhiều hơn, và đấy là nguồn sống của họ: danh tiếng. Nói nghệ sỹ vô tư làm từ thiện, có thể đúng vs người này nhưng không đúng với người khác…

Bà Phương Hằng mạnh nhất là tiền, tiếp là quyền, nên đứng về mặt quản lý tiền bạc, tất nhiên là giới nghệ sỹ khó nói lại được. Rất ít người chuẩn bị giấy tờ cho những vụ như của bà Hằng, đặc biệt là khi chưa có tiền lệ kiện tụng om sòm như này. Họ cũng đuối lý nếu từ thiện không thực sự vì cái tâm… Hãy tưởng tượng sẽ thế nào nếu Trung Quốc hứa cho VN 2 triệu liều vaccine và mùa hè năm sau họ mới giao hàng…

Làm từ thiện không dễ…

Một vị sư thấy con cá bị bắt thương tình mua lại rồi thả đem sông. Thấy vậy, người đánh cá chắn lưới ở chỗ vị sư thả cá, bắt lên rồi lại đem về cho vị sư mua lại… Vị sư hiền từ lại mua cá thả… Chẳng mấy chốc vị sư hết sạch tiền, con cá chết vì bị bắt lên bắt xuống còn tiền vào túi ông đánh bắt cá, với giá trị gấp chục lần giá trị con cá. Vô minh thì ác… Vị sư ấy chính là các nhà từ thiện cả nước, con cá là dân miền trung bão lũ, còn lão đánh cá là thiên tai…

Thay vì quyên góp tiền đều đặn mỗi năm để cứu giúp dân miền trung, lẽ ra cần có những biện pháp căn cơ, ổn định cho dân ở đó trước thiên tai… Đằng nào cũng góp tiền từ thiện, sao không góp để chống lũ lâu dài mà lại góp để sống với lũ lâu dài… ?

Hay như việc đứa trẻ càng què cụt, ốm yếu thì dân càng cho tiền, nên bọn chăn dắt ăn xin càng hành hạ để nó xin đc nhiều tiền hơn. Hay những người khó khăn thực sự bị bọn lưu manh giả danh ăn xin “chiếm địa bàn”, còn tiền từ thiện thành tiền nuôi mafia… Một đồng cho đi, ý định là tốt, nhưng kết quả là thảm hoạ…

Nên làm từ thiện rất khó… nếu suy nghĩ thực sự nghiêm túc, lâu dài.