(Để đây suy nghĩ, đúng sai chưa bàn)
1/ Bạn hầu như không biết gì về quản trị rủi ro nếu bạn không thực sự chịu rủi ro.
2/ Phân tích chứng khoán như zoom ảnh. Zoom to quá thì vỡ ảnh, không thấy được tổng thể, mà zoom bé quá lại không thấy gì. Không nên lạm dụng phân tích.
3/ Ba thứ quan trọng nhất khi đầu tư là định giá tốt, có cơ chế quản trị rủi ro hiệu quả và vào đúng thời điểm. Cái đầu khó nhất.
4/ “Lái” chứng khoán và đa cấp giống nhau ở chỗ, người đến sau trả tiền cho người đến trước. Khác nhau ở chỗ, ở đa cấp người đến trước hứa hẹn lợi nhuận bằng lời nói hão, còn lái chứng khoán, người đến trước vẽ ra con số ảo.
5/ Học đánh chứng khoán là học để tránh mất tiền. Không nên hi vọng ai đó dạy cho bạn cách họ kiếm tiền. Bí quyết hay đến đâu cũng phản tác dụng khi ai cũng biết.
6/ Để đoán giá trong ngắn hạn, bạn cần hiểu tâm lý đám đông nhà đầu tư. Và trong phần lớn trường hợp, thì là không thể do bạn không biết đám đông là đám nào. Để đoán giá trong dài hạn, bạn phải hiểu doanh nghiệp. Cái này khó nhưng ít nhất bạn biết doanh nghiệp là doanh nghiệp nào.
7/ Mọi nhà đầu tư hiệu quả đều rót tiền vào những gì họ biết. Biết tới đâu thì rót tới đó.
8/ Đầu tư mạo hiểm là đầu tư vào chủ doanh nghiệp, đầu tư truyền thống là đầu tư vào mô hình kinh doanh, trading là đầu tư vào đường giá.
9/ Phân tích đường giá mà không dựa vào cơ bản như đo lửa mà không biết đến củi.
10/ Đối tượng duy nhất nên dùng tiền đi vay để đầu tư vào là thứ mình kiểm soát được. Nếu không, bạn sẽ chịu 2 rủi ro cùng lúc, (1) mất tiền mà không thể đòi lại và (2) làm mất tiền người khác mà không thể không trả.
— Tuan Ha, dưới tán cây bồ đề —