Toán học và tư duy quản trị

Thỉnh thoảng trên mạng xã hội tranh luận về việc học giỏi không ăn ai. Nhưng chừng nào từ ‘con nhà người ta’ vẫn còn phổ cập thì có lẽ xã hội vẫn trọng việc học hơn, đặc biệt là toán.

Trung Quốc học toán rất nhiều. Năm ngoái nước này dẫn đầu thế giới về số bài báo nghiên cứu AI, vốn chủ yếu dựa trên xác suất thống kê và đại số. Trên giá sách của Tập Cập Bình cũng có sẵn một cuốn sách về AI. Mức lương cứng của data scientist ở Mỹ khởi điểm tầm $95k/năm, trung bình khoảng $120k/năm… Sáng lập Tiktok Zhang Yiming trước học đại học, xong làm kỹ sư cho Microsoft, sáng lập Xiaomi tốt nghiệp Đại học Vũ Hán, từng làm lập trình viên cho KingSoft… Cả xã hội Trung Quốc đang ầm ầm chuyển đổi số. Nói chung, mọi người ít nhiều đều có cái gốc toán trong người.

Ở châu Á, duy tốt về toán, chẳng hạn như khả năng mô hình hóa, tối ưu hóa, hệ thống hóa, tổng quát hóa … giúp kỹ năng quản lý trở nên tốt hơn.

Một vài quản lý giỏi và nhanh đối với các bài toán quản trị nhỏ lẻ, trở nên lúng tùng khi gặp các bài toán phức tạp, nhiều biến số, các biến số thay đổi liên tục, liên quan nhiều người, độ bất định lớn, rủi ro cao… Họ cần có thêm tư duy toán học.

Với tư duy đó, họ có thể thống kê để có đủ dữ liệu, ngồi bình tĩnh phân tích vấn đề, tổng quát hóa các vấn đề đơn lẻ thành ‘dạng’ vấn đề chung và đưa ra giải pháp thống nhất. Họ có thể mô hình hóa thành các bài toán đơn giản hơn cho máy tính xử lý. Họ có thể sử dụng xác suất để quản trị rủi ro. Họ cũng có thể dự báo nguồn lực và thời gian cần thiết cho một mục tiêu đề ra. Họ sẽ biết phân loại và hệ thống hóa tốt hơn để quản lý. Họ có thể định rõ các kpi quan trọng nhất và đo lường được chúng chính xác…