Năm nay nhiều em thi điểm cao mà vẫn trượt đại học. Có em phải thốt lên, đại loại là: “18 tuổi đời mới biết 27 điểm cũng có thể trượt tất cả nguyện vọng đại học”.
Từ một góc nhìn nào đó, có lẽ em ấy nên cảm thấy bình thường. Sau khi ra trường đi làm, không ít người “trượt” từ năm này qua năm khác mà không biết, vì họ không có khái niệm “lên lớp”. Như ai đó từng mô tả, họ có một năm kinh nghiệm và lưu ban ở “lớp” kinh nghiệm đó.
Học sinh khi học may mắn được phân chương trình thành nhiều cấp bậc khác nhau, biết mình đang đứng ở đâu và biết cảm giác “trượt” để cạnh tranh, cố gắng vượt qua áp lực. Điều đó khiến 10 năm đi học, từ lớp 1, đến cuối lớp 10, là một quá trình lột xác, biến các em từ người không biết đọc, viết, ngu ngơ trong sáng đến một người giỏi giang, lĩnh hội cơ bản được tinh hoa của nhiều ngàn năm lịch sử con người.
Đối với một lập trình viên, hầu như mọi người đều cảm thấy con đường lên CTO rất khó khăn. Nhưng độ khó giảm bớt đi, nếu cậu ấy có thể đánh giá từ mức hiện tại đến CTO còn thiếu gì, xong thử chia con đường lên CTO 10 năm tới làm 10 lớp, mỗi năm cố gắng lên một lớp, không được trượt, như thời đi học. Có vẻ 10 năm là đủ dài để thành thạo một hay vài công nghệ nào đó, nếu để ý rằng hồi đi học, mỗi năm học sinh phải học 10 môn, và hầu như đều lên lớp được cả.
Khi đi làm, nếu vẫn có thói quen “lên lớp” và cảm nhận được cảm giác “trượt”…, có thể mỗi người sẽ có những bước tiến mạnh mẽ hơn…